Review Tôi là Bêtô - Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh
Trong số những nhà văn chuyên viết cho thiếu nhi, hiếm có ai thành công được như Nguyễn Nhật Ánh. Với giọng văn trong trẻo, hồn nhiên, dí dỏm, và gần gũi đã có sức lôi cuốn tất cả mọi người từ trẻ con đến người lớn. “Tôi là Bêtô” là một trong số những tác phẩm tôi rất yêu thích của ông.
Nhìn đời qua một lăng kính khác, lăng kính của một chú chó.
Chó được đánh giá là một trong những người bạn tốt nhất của con người. Sự đáng yêu, thông minh và lòng trung thành của chúng đã khiến chúng nhận được sự yêu thương từ những người chủ, và trở thành người bạn đồng hành trong cuộc sống của họ. Đọc “Tôi là Bêtô” người đọc sẽ ngay lập tức yêu quý và có thiện cảm với nhân vật chính, bởi đó là một chú chó dễ thương và lanh lợi.
Tác phẩm gồm những câu truyện ngắn về cuộc đời của chú cho Bêtô. Bêtô là cún cưng của chị Ni - được đặt theo tên một cầu thủ Brazil, đội bóng mà Ni yêu thích. Một chú cún có bộ lông đen tuyền sống cùng người bạn thân là nhà hiền triết Bi nô với bộ lông trắng như một cục bông.
Nguyễn Nhật Ánh đã chứng minh khả năng sáng tạo không giới hạn của ông, khi ông để nhân vật dẫn truyện là một chú chó tự kể về cuộc đời của mình. Người đọc được chứng kiến những trải nghiệm trong cuộc sống hàng ngày qua lăng kính của một chú chó, với sự ngộ nghĩnh và đáng yêu. Không quá ồn ào, dồn dập, không có những tình tiết gay cấn, chỉ đơn giản là từng mẩu truyện nhỏ được kể bằng ngôn ngữ của loài vật mà cuốn hút từ đầu tới cuối. Cái tài của Nguyễn Nhật Anh là ông có thể kể những chuyện của đời thường không những không tẻ nhạt mà còn lồng trong đó những ý tưởng mới lạ và những thông điệp cao đẹp.
Nếu không đọc tác phẩm này, ít ai có thể ngờ rằng cuộc sống thường nhật của những chú cún lại có vô vàn điều lý thú đến vậy. Từ việc cắn xé quần áo, tập leo cầu thang đến việc kết thân với nhau. Người đọc bất ngờ trước sự am hiểu một cách sâu sắc về động vật của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Là nhân vật chính đóng vai trò kể truyện như một con người, Bêtô vẫn có ngôn ngữ, hành động đúng với bản chất của mình. Thích cắn xé đồ đạc, thích chơi trò cắn đuôi, thích gặm xương,... Nhưng người đọc kinh ngạc hơn cả với những triết lý “rất người” và dường như dành cho con người của chú cún này.
“
Qua những câu truyện diễn ra hàng ngày của Bêtô, Nguyễn Nhật Ánh đã khéo léo đưa vào bức tranh cuộc sống của những người xung quanh từ đó truyền tải một cách nhẹ nhàng những thông điệp cuộc sống tuy đơn giản mà vô cùng sâu sắc. Đó là những triết lý về tình bạn, nỗi sợ hãi, lòng dũng cảm, cái thiện, cái ác, ước mơ… Những điều không khỏi khiến người đọc phải trầm tư suy ngẫm.
Tình cảm gia đình luôn là thứ tình cảm thiêng liêng và đáng quý nhất
Những trang văn của Nguyễn Nhật Ánh luôn thấm đượm tình cảm gia đình. Với “Tôi là Bêtô”, tình cảm gia đình được khắc họa thật đẹp, thật đáng quý. Đó là sự lo lắng của ba mẹ chị Ni khi chị về khuya “bắt đầu nôn nóng đi ra đi vô”, sự xót xa của ba mẹ khi trách phạt chị. Đó là sự quan tâm kín đáo của mẹ chị Ni dành những người họ hàng của ba chị Ni ở quê. Sự kính trọng, hiếu thảo của chị Ni dành cho bà cố của chị. Đó là nỗi nhớ da diết với quê hương của ba chị Ni. Tình cảm yêu thương và bao bọc những người trong gia đình chị Ni dành cho nhau qua những sự việc rất đời thường. Tất cả đều được tác giả miêu tả một cách nhẹ nhàng và thân thương, gieo vào lòng người đọc một dòng cảm xúc bồi hồi, tha thiết.
Gia đình là điều tuyệt vời nhất.
Yêu thương động vật, đặc biệt là chó
Với “Tôi là Bêtô”, người đọc như khám phá ra những điều mới mẻ từ những thứ bình dị và quen thuộc xung quanh, thêm yêu cuộc sống hơn, và đặc biệt là yêu quý các loài vật nhiều hơn.
Với “Tôi là Bêtô”, chúng ta biết thêm rằng chó cũng có cảm xúc và tình cảm. Chúng rất trung thành và tin yêu con người. Một thứ tình cảm rất thật và khó nói thành lời. Chúa quậy như Laica đã bỏ ăn, nằm bất động không buồn chớp mắt khi mất đi người chủ thân yêu của mình. “.” Nếu như không có biện pháp tinh thần đầy thông minh của chị Ni, Laica có lẽ sẽ ra đi trong nỗi buồn thương nhớ bà cố. Liệu bạn còn có thể khẳng định chó là loài vật vô tri, vô giác sau khi đọc “Tôi là Bêtô”
“
Với “Tôi là Bêtô”, chúng ta biết rằng con người không hẳn ai cũng tốt. Nếu như gia đình chị Ni yêu thương động vật bao nhiêu thì lão Hiếng lại là xấu xa bấy nhiêu. .” Con người có khi còn sống hai mặt, lừa dối nhau, hãm hại nhau. Nhưng chó lại vô cùng trung thành. Chúng ta thường có thói quen dùng từ “chó” để chỉ sự xấu xa, cặn bã của xã hội. Nhưng có lẽ, một số người trong chúng ta sống chưa bằng những chú cún.
Với các chi tiết gần gũi, thân thuộc “Tôi là Bêtô” đã gợi lại cho tôi một khung trời ký ức tươi đẹp. Đây là tác phẩm đáng để đọc. Có những bài học và những triết lý giá trị trong tác phẩm này mà bạn có thể khám phá một cách không ngờ.
Mèo Mun
Nguồn: Sachhay24h
https://zarnycenter.com/review-sach/review-toi-la-beto-nha-van-nguyen-nhat-anh/?feed_id=4350&_unique_id=620ecaa27673c
Nhận xét
Đăng nhận xét